Làm sao đây ? Để tôi hiểu được nàng?
Lúc nàng buồn, cũng là lúc tôi khóc
Khi nàng vui, tôi cũng bờ đôi lệ
Lệ không trào mà chảy ngược vào trong
Lắm khó khăn, trắc trở với muôn trùng
Lắm cay đắng, hờn ghen và vô vị
Vẫn cắm đầu lao về đầu ngọn lửa
Xá gì chi, mê muội lũ thiêu thân.
Làm sao đây ? Để tôi hiểu được nàng?
Lúc cười nói, lúc trầm ngâm tư lự
Khi gần gũi, khắc lại nói chạnh lòng
Dâng cuồn cuộn, cơn ghen điên dại,
Chỉ nhìn nàng, cười mà khóe miệng cay cay.
Lắm những đêm, trăng thẹn với nguyệt tàn
Suốt canh dài, mơ mẫm giấc tương tư
Vờ nắm gió, vờn mây trút lòng giận
Xé toạc chăn, đạp gối đỡ cơn lòng
Nàng chẵng hiểu, cũng chẵng đỗi trong lòng
Vì nàng vẫn chưa từng yêu tôi nữa…………….
Vô Danh Khách